Thư gửi Mẹ
Mẹ thân yêu,
Mẹ khỏe không? Mẹ có nhớ con hàng ngày không? Xin lỗi vì con không thể ở bên cạnh mẹ, giúp đỡ và trò chuyện.
Từ khi còn nhỏ, mẹ luôn ủng hộ mọi quyết định của con. Khi con nói muốn đến Nhật, mẹ nói được, nhưng con biết mẹ lo lắng.
Khi mới đến Nhật, con gặp khó khăn trong giao tiếp vì không biết tiếng Nhật. Những ngày ấy, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trên Facebook mỗi đêm đã giúp con vượt qua khó khăn.
Nhưng khi quen với cuộc sống ở Nhật, thời gian nói chuyện với mẹ ít đi. Chắc hẳn mẹ đã theo dõi những chia sẻ của con trên Facebook để biết về cuộc sống của con.
Mẹ ơi, ở đây con có bạn bè và đồng nghiệp, họ sẽ giúp đỡ khi con gặp khó khăn. Dù gặp rắc rối trong công việc hay học tập, nhưng con ổn. Con có thể vượt qua.
Việc học tập ở Nhật đã giúp con trưởng thành và tự lập trong xã hội rộng lớn này. Vì vậy, xin mẹ đừng lo lắng.
Mẹ luôn chờ cuộc gọi của con, nhưng chưa bao giờ gọi cho con. Con từng nghĩ mẹ không yêu con nên không gọi, nhưng qua lời ba, con biết mẹ sợ làm phiền vì không biết con rảnh hay nghỉ ngơi lúc nào. Con hiểu tình cảm thật của mẹ. Con xin lỗi vì đôi khi quên liên lạc khi đi chơi với bạn bè, làm mẹ lo lắng.
Con biết món quà lớn nhất cho mẹ là ở bên mẹ, nhưng con chưa chắc có thể về nhà trước khi nhập học trường chuyên nghiệp. Con nhớ mẹ và xin lỗi.
Sắp đến 2 năm con rời nhà đến Nhật. Con luôn nhớ về gia đình, bữa ăn mẹ nấu, cây cỏ và hoa bên nhà.
Con sẽ cố gắng học tập ở Nhật. Con muốn có công việc, tiết kiệm tiền và mua nhà cho mẹ, nhưng chưa biết khi nào mới làm được. Nhưng con sẽ cố gắng.
Mọi người hãy giữ gìn sức khỏe. Con hy vọng sẽ sớm gặp lại mọi người.
Từ con gái của mẹ