Những điều nhỏ nhặt
Ai cũng có giấc mơ của riêng mình. “Giấc mơ” là một từ ngắn gọn, đơn giản nhưng chứa đựng đam mê của mọi người. Có người mơ ước trở thành bác sĩ, giáo viên, hoặc làm chủ tịch của một công ty. Có người mơ ước có một chiếc đồng hồ hay mặc một chiếc váy cưới đẹp trong ngày cưới. Tuy nhiên, giấc mơ của tôi có lẽ hơi khác biệt.
Tôi muốn có một ngôi nhà, nhưng không phải cho bản thân. Đó là ngôi nhà dành cho trẻ em vô gia cư. Ở Việt Nam, có những đứa trẻ bị bỏ rơi từ khi sinh ra, chúng sống bằng cách bán vé số hoặc xin tiền người qua đường. Mỗi ngày tôi đều thấy những đứa trẻ như vậy, và điều đó làm tôi cảm thấy rất buồn.
Ngoài ra, nhiều trẻ em trên thế giới thiếu thốn thức ăn và quần áo. Tôi luôn nghĩ về việc đóng góp để giúp đỡ những đứa trẻ này. Tôi muốn xây những ngôi nhà cho trẻ em không chỉ ở Việt Nam mà khắp nơi trên thế giới. Tôi biết giấc mơ này không dễ dàng thực hiện.
Hồi nhỏ, tôi thích giúp đỡ người khác gặp khó khăn và thường xuyên tham gia các hoạt động tình nguyện. Chỉ cần làm những việc nhỏ nhưng đã mang lại niềm vui và hạnh phúc. Bà tôi luôn nói rằng bạn có thể giúp đỡ người khác ngay cả khi không có tiền. Hành động của bà đã ảnh hưởng lớn đến tôi.
Dù là người già hay trẻ em, nếu có ai gặp khó khăn, tôi muốn giúp đỡ họ. Tôi cần học cách giúp đỡ sao cho thực sự có ích cho những người cần thiết.
Mỗi khi tôi làm điều gì đó cho người khác, tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng và hạnh phúc suốt cả ngày. Ý muốn giúp đỡ người khác sẽ luôn tồn tại và không bao giờ biến mất. Mỗi khi tôi nghĩ như vậy, tôi tin rằng dù giấc mơ có khó khăn đến mấy, ta cũng không nên từ bỏ. Để thực hiện điều này, tôi phải học hỏi nhiều kiến thức, không chỉ qua việc học.