Quê Hương Của Tôi
Mọi người có bao giờ nghĩ về quê hương của mình không? Tôi thường nghĩ về quê hương khi cảm thấy cô đơn. Tôi sinh ra ở một ngôi làng có tên “PHƯỎNGDiNH”. Ngôi làng của tôi có một con sông lớn và rừng tre. Đối với tôi, con sông và tre là những ký ức thời thơ ấu đáng nhớ.
Hầu hết mọi người trong ngôi làng làm nông nghiệp, vì vậy mọi người luôn chào hỏi nhau và sống trong cộng đồng gắn kết hàng ngày. Còn ngôi làng của bạn thì sao?
Hiện tại, tôi đang du học tại Nhật Bản. Khi người ta nói về Nhật Bản, họ thường tưởng tượng đến hoa anh đào và núi Phú Sĩ. Nhật Bản có phong cảnh đẹp và là một quốc gia tiện nghi. Tuy nhiên, cuộc sống ở Nhật Bản diễn ra với tốc độ nhanh, nên tôi nghĩ rằng nhiều sinh viên đang học tập ở đây, giống như tôi, đôi khi cảm thấy mệt mỏi.
Khi bạn cảm thấy mệt mỏi, bạn làm gì? Tôi đã đặt câu hỏi này và nhận được nhiều câu trả lời khác nhau. Một số người đi chơi, và một số khác gặp gỡ bạn bè.
Tuy nhiên, đối với tôi, cách tốt nhất để giảm bớt mệt mỏi và căng thẳng là rời xa những nơi đông đúc và đến một nơi yên tĩnh. Tại đó, tôi thưởng thức phong cảnh và chụp ảnh, điều này khiến tôi cảm thấy sảng khoái và kết nối với quê hương của mình.
Bạn có tự hào về quê hương của mình không? Bạn nhất định nên tự hào. Quê hương của tôi nổi tiếng với lúa gạo. Lúa gạo được sản xuất trong ngôi làng của tôi được coi là ngon nhất ở Việt Nam. Tôi tự hào về lúa gạo này bất kể tôi đi đâu. Vì lúa gạo từ ngôi làng của tôi có sản lượng hạn chế, nên nó không phổ biến trên thị trường. Nó được chọn làm món quà đặc biệt. Mọi người trong làng mong muốn lúa gạo của làng chúng tôi trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới. Tôi đang rất lo lắng về việc phải làm gì để thực hiện điều đó. Khi tôi trở về quê hương, tôi muốn nghĩ ra cách để tăng sản lượng lúa gạo trong làng và để thế giới biết về vị ngon của loại gạo này. Để làm được điều đó, tôi sẽ cố gắng hơn ở Nhật Bản một chút. Tôi yêu quê hương của mình.