Đối với tôi trong vòng hai năm: Những thời điểm khó khăn và hạnh phúc
Mọi người có từng tự hỏi Nhật Bản sẽ ra sao trước khi đến đây không? Tôi chắc chắn rằng có. Tôi cũng từng nghĩ về điều đó. Tôi từng nghĩ rằng Nhật Bản là một quốc gia giàu có, người Nhật làm việc chăm chỉ, vào những ngày nghỉ họ sẽ đi dã ngoại hoặc tụ tập cùng bạn bè để tổ chức tiệc, làm cho đó trở thành một quốc gia vui vẻ và thú vị.
Mang trong đầu những suy tưởng vui vẻ đó, vào ngày 16 tháng 6 năm 2017, tôi đặt chân đến Nhật Bản. Điều đầu tiên tôi thấy khi đến Nhật Bản là những tòa nhà chọc trời cao vút. Ở quê tôi, chúng tôi không quen với những tòa nhà cao như thế vì đó là một quốc gia nghèo. Lúc còn nhỏ, mỗi khi tôi ốm, chỉ cần nhìn thấy một tòa nhà cao, tôi cảm thấy khỏe mạnh, như bệnh của tôi sẽ biến mất ngay lập tức. Nhật Bản, với những tòa nhà chọc trời đầy ắp, tạo ra một cảm giác an toàn, biết rằng ngay cả khi bạn mắc bệnh, bạn sẽ hồi phục nhanh chóng.
Tôi đến Nhật Bản với tư cách là một học bổng báo chí, vì vậy hàng ngày, tôi phải phát phát báo. Trước khi đến Nhật Bản, tôi nghĩ rằng việc phát phát báo sẽ dễ dàng, nhưng thực tế lại khác. Mặc dù những người đi trước rất tốt bụng và giúp đỡ tôi, nhưng với tư cách là một người mới, tôi đã gặp rất nhiều khó khăn do không hiểu rõ tiếng Nhật. Tôi đã đi lạc hướng khi tôi một mình, lần theo bản đồ mà những người đi trước đã chỉ cho tôi.
Phát phát báo là một công việc không có ngày nghỉ. Nó trở nên rất khó khăn khi có cơn bão hoặc mưa lớn. Do đó, tôi đã làm hỏng sức khỏe của mình và nghỉ học nhiều ngày, dẫn đến tỷ lệ đi học rất thấp. Lúc đó, tôi cảm thấy thất vọng và đau khổ.
Tuy nhiên, tôi có một ước mơ, vì vậy tôi quyết định không nên suy nghĩ quá nhiều về những khó khăn và tập trung vào tương lai. Sau khi thảo luận với gia đình và giáo viên, tôi nhận ra rằng vì đã đến Nhật Bản, nếu tôi không thể vào trường nghề mà tôi mong muốn, thì việc này sẽ trở nên vô nghĩa. Tôi trở nên quyết tâm vào việc đó.
Với tư duy đó, tôi bắt đầu đi học mỗi ngày một cách đàng hoàng. Việc đến trường đều đặn giúp tôi kết bạn, nhận được lời khen từ giáo viên vì không đi muộn, và cải thiện kỹ năng tiếng Nhật của tôi. Hiện tại, tôi rất hạnh phúc.
Cách chúng ta cảm nhận điều gì đó là khó khăn hay hạnh phúc lớn phần dựa vào trái tim của chúng ta. Không ai thích trải qua thời kỳ khó khăn, nhưng tôi tin rằng với một trái tim mạnh mẽ, chúng ta có thể biến những khó khăn thành những trải nghiệm vui vẻ. Khi bạn đọc đoạn văn này, tôi khuyến nghị bạn đừng bao giờ từ bỏ, ngay cả khi bạn gặp khó khăn, hãy cố gắng biến chúng thành những khoảnh khắc hạnh phúc.